Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

NỖI LÒNG XA XỨ


        Buổi chiều nơi xứ lạ! Một buổi chiều chớm thu. Không có mùi hương ổi chín thơm lừng như ở quê nhà; không có dáng sương chùng chình đi qua ngõ. Chỉ có chút gió heo may lành lạnh và những cánh chim trời vội vã bay...Lòng mình chợt xao động. Một chút xao động dịu dàng trong âm thầm nhớ thương, buồn tiếc!
       Đâu rồi những ngày còn cắp sách đến trường. Mái trường xưa giờ tìm đâu thấy nữa. Kí ức bỗng ùa về, nỗi nhớ bỗng xôn xao, trái tim chợt rạo rực. Nỗi rạo rực muốn trở về , về với quê hương có bạn bè, có thầy cô của mái trường xưa cũ. Về với quê hương có ngày tháng học trò ngọt ngào và thân thiết. Một thoáng lãng đãng trong hồn khi nhớ về trường xưa, nhớ bạn bè chung lớp, chung trường.Tâm tư bỗng dâng trào nỗi nhớ khi ngày ngày ở đây cứ lặp đi lặp lại như một điệp khúc buồn! Sáng mở mắt ra sửa soạn đi làm, tối về nhà một mình trong bề bộn nghĩ suy... cứ thế dằng dặc trôi qua, trôi qua.Có một chút hụt hẩng, có một chút buồn, có một chút thương thân khi cảm thấy mình không còn là mình nữa. Đâu rồi những ước mơ học trò; đâu rồi những tháng năm hẹn hò; đâu rồi những ngày trẻ trung, ngây dại? Quay đầu nhìn lại...thấy lòng bâng khuâng!
   
Nhớ năm 2013 về dự họp lớp, được gặp lại bạn bè vui thật là vui! Dẫu rằng thời gian đã làm hình hài thay đổi, có bạn nhìn nhau không ra nhưng vẫn tay bắt mặt mừng vui như được hát khúc ca bạn bè - hành khúc của một thời đi học. Các bạn khác xưa nhiều quá, mình cũng vậy thôi. Mấy mươi năm rồi còn gì! Bây giờ ai cũng đã đang bước qua con dốc cuộc đời, đã già đi theo năm tháng. Nguyễn Nữ xinh hơn xưa nhiều; Hạnh vẫn vậy, Bích Lan, Mai Anh, Hoài Nhân... ôi những người bạn thân thương của tôi - tất cả là một tổng hợp vui buồn của tuổi hoa niên mà bây giờ có mơ cũng không thấy được.!
   Cuộc đời dù có đổi thay nhưng kỉ niệm tuổi học trò không bao giờ thay đổi, không bao giờ phai nhạt. Chỉ cần một chút gợi nhớ là tất cả ùa về như cơn mưa mùa lũ, như cơn gió mùa thu, như tuyết rơi trên đỉnh núi phía tây nơi mình đang sống.
    Ôi! Thầy cô, bạn bè và nỗi nhớ. Tất cả đang tràn ngập trong tôi cùng một lúc. Lặng lẽ mơ, lặng lẽ nhớ thương, lặng lẽ khát khao quá khứ. Cảm thấy mình dường như trẻ lại, nhựa sống như căng tràn trong lồng ngực và ao ước một ngày trở về chốn cũ!
                              

                                                               Minh Hoa Trần

Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

HOÀI NIỆM



Anh bây giờ ra sao
Trên ánh mắt có còn chút bướng bỉnh ngày nào
Trên tia nhìn có còn chút muộn phiền chất chứa
Ánh mắt đã theo ta từng bửa
Tan học về trời mưa nhẹ mênh man
Đường thì xa nhưng ánh mắt người gần
Hồn chợt mát những trưa hè nắng đổ

Ta một thuở yêu người trong vụng dại.
Một trái tim thật ngốc nghếch dại khờ
Ta yêu người tất cả chỉ là thơ
Đầy thánh thiện trong ngần như sương sớm.
Đừng chạm tới đừng đụng vào sẽ vỡ.
Nên một thời ta mãi sống trong mơ.


                         Trinh Nguyễn


CHỢT NHỠ…


Phượng nở ve kêu hè lại đến
Chợt nhớ ngày xưa hai buổi đến trường
Cùng bạn bè sách vở yêu thương
Giờ tìm lại chỉ còn trong kỷ niệm

Tuổi học trò-Ôi quảng đời ngọt lịm
Sống vô tư, sống vui vẻ hồn nhiên
Trong tâm tư không gợi chút ưu phiền
“Ngoài cặp sách trần ai xem cũng nhẹ”

Năm tháng trôi qua-cuộc đời dâu bể
Bạn bè ngày xưa nay đứa mất đứa còn
Đứa ở trời tây đứa sống trên non
Lòng vẫn nhớ về trường xưa bạn cũ.


Hứa Đình Anh (NK 69-75)


Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

Say nghĩa say tình

. Say nghĩa say tình
Con ơi, ba đi dự sinh hoạt lớp
Kỷ niệm học trò trung học dưới đôi mươi
Tuổi lục tuần bổng trẻ lại con ơi!
Dẫu có đứa là ông, bà nội, ngoại
Vẫn mi, tau hồ hởi chuyện thiếu thời
Không e ngại bởi tình thương thân ái
Kết nối hoài thời thơ trẻ ngây ngô
Dù số phận sang hèn nay có khác
Nắng mưa, thời  gian nhuộm màu tóc bạc
Vẫn hồn nhiên như tự thưở ban đầu
Ba không say đâu, con đừng sợ
Tuổi cao rồi chỉ say nghĩa tình thôi

Trần Ngọc Dũng- Lớp Pháp chs Bồ Đề