Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

Về núi Ngũ Hành


Năm ngón tay người bấu đất
Gân săn hoá đá phương này
Nước mắt mồ hôi nhỏ xuống
Lối đi địa ngục thiên đường
Bàn chân thâm chùng xuống đất
Tay chai ruộng cạn ao sâu

Một đời đá mềm chân cứng
Cái lo đắp đổi qua ngày
Sắn khoai nuôi em xanh tóc
Trắng đen lẩn loạn đường cày
Nắng mưa tạc vào da thịt
Thành bao trăn trở đất này!















Biển xanh hút tầm con mắt
Lưng chiều chiền chiện gọi đôi
Tình đến đá mềm lòng được
"Huyền Không" "Hang Gió" "Cổng Trời"
Bao năm chùa chiền lễ hội
Tiếng chuông còn đọng ưu tư
Bao nhiêu Thánh Thần Tiên, Phật
Nỗi đau còn rõ mặt người.

                 
 Dương Đăng Lợi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét