Xin đừng nhìn em!
Xin
đừng nắm tay em.
Ngoài
kia trời lạnh lắm!
Em
sợ bàn tay mình không đủ ấm.
Cầm
tay em, anh sẽ cảm thấy lạnh lẽo thêm.
Cũng
xin đừng hôn em.
Ngày
tháng qua đi, vành môi đã không còn mềm
Để
có thể giữ tình anh ở lại
.
Trời
sang mùa, gió thổi về tê tái.
Mây
bay bay, em ái ngại đôi chân.
Sẽ
còn nhiều đêm với những bước âm thầm.
Về
ngõ nhỏ, nơi xưa mình đã gặp.
Một
góc tối trong hồn, vẫn là đầy ắp.
Những
ký ức bộn bề, bát ngát cả rừng Đông.
Tình
ơi, sắc cầu vồng! Đã tan biến từ lâu.
Có
còn in dấu, thì xin cũng đừng nhìn em!
Bờ
giậu thưa, hạt nước mắt. Bên thềm.
Cánh
hoa mềm sau bão dông, sắc không còn thắm.
Mùa
Đông năm nay, mây không về nhiều lắm!
Ngày
không nắng. Nhưng…
Em
sợ những tia nhìn nóng bỏng trong mắt anh.
Rồi,
tất cả như bóng mây, có một lần bay ngang.
Lãng
đãng. Ngày sẽ úa vàng.
Em
và anh sẽ không còn nữa.
Ánh
mắt em cũng không còn nữa.
Để
dõi theo bóng anh.
Đừng…!
HOATRAN
Đừng, đừng nhìn em bằng đôi mắt buồn vời vợi, xin đừng nhìn em...
Trả lờiXóa