Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015

.NẮNG.
















Có người đàn bà nhặt hạt nắng thưa bên bờ giậu.
Len lén cúi mặt,bỏ vào chậu thời gian.
Tháng mười,hoa mai chợt nở sớm sắc vàng.
Và mùa Đông đăng đẳng dài thêm tháng nhuận.

Mùa nhan sắc nhạt nhòa,vòng đi luẩn quẩn,
Theo ngọn gió bên thềm cùng hạt nắng buồn thiu
Ngoài bờ xa,cơn bão bắt đầu thổi liêu xiêu.
Tia nắng cuối của chiều đang tắt lịm.

Cái lạnh ẩm ương như đang dần tiệm tiến.
Xua nắng đi,cho những nếp gấp hiện về.
Tôi ngồi nhìn hạt nắng,chợt tỉnh cơn mê.
Ờ! Sao trong đó có nhiều bề phiền muộn?

Hoa Trần.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét