Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

.TẦM XUÂN 2



Em chẳng dám trèo lên cây bưởi *
Cây bưởi nhiều gai chích em đau điếng
Em cũng ngại ngần không bước xuống vườn cà
Sợ nắng tắt
Bởi ngày sắp hết
Ngày sắp hết mà đời dường cũng hết
Cái dấu chấm than lơ lửng phận người
Nỗi chờ đợi như dòng sông chảy xiết
Lòng ngại ngùng không dám hướng ra khơi
Dẫu vẫn biết khơi trùng trùng sóng dữ
Đời biết đâu tìm một cõi yên bình ?
Đành chỉ biết đã một lần hoa nở
Có một ngày em lãng đãng bên anh
Mai này dẫu em trèo lên cây bưởi
Thoáng hương xưa...hoa rụng mất... không còn
Sẽ có lúc em âm thầm tự hỏi
Tình bao giờ thao thức nụ môi hôn ?

hoàng nhã như không
12/14


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét