Những ngày cuối tháng chạp thời tiết se lạnh, mọi người tất bật lo Tết, đường phố đông vui, cờ hoa rợp sắc màu. Tôi nhìn mọi người ai cũng vội vàng chỉ có tôi thảnh thơi nhẩn nha hết con phố này qua con phố khác . Đi hoài mà chẳng biết đi đâu. Cái thời son trẻ qua rồi chừ trên đầu hai thứ tóc bạn bè chẳng còn ai, những đứa chí thân cứ dần bỏ tôi mà đi, bạn đời bạn học, bạn ăn chơi... Mùa xuân gần kề mà sao lòng buồn đến thế . Nhớ quá chừng những thằng bạn
Ôi những thằng bạn của tôi chúng nó chừ nằm yên dưới ba tấc đất chẳng biết có thằng nào nhớ ly cà phê mỗi sáng bên góc phố thân quen? Nhớ những ngày bỏ nhà lang thang đi bụi cùng nàng tiên nâu mờ ảo ? Những đêm đèn màu trong vũ trường nổi loạn ? Biết bao kỷ niệm cái thời trai trẻ vụng dại ngu ngơ , những trò tinh nghịch khi xưa và cả bây giờ. Chúng mày bỏ ta đi hết . Bỏ chốn trần gian nhiều bụi bặm, bỏ mọi phiền muộn lo toan cuộc sống, bỏ cả niềm vui hiếm hoi những lúc bên nhau hàn huyên ôn kỷ niệm.
Cuối năm rồi vài ngày nữa xuân sang, mùa xuân mùa của sum họp, của niềm vui và hạnh phúc ấy thế mà tôi hoài niệm nhớ nhung những thằng bạn đời, bạn học đã vĩnh biệt cõi trần .
Chiều xuân mưa bụi bay bay, bên góc đường Lê Lợi mình tôi nhớ bạn hiền. Rồi có ngày tôi cũng theo chân các bạn, chẳng biết trước được điều gì Cuộc sống vô thường mà.
Các bạn tôi ơi hãy yên nghỉ nhé, mùa xuân về rồi đó . Tôi sẽ đi tiếp phần đời còn lại của mình với hình ảnh thân thương các bạn trong tim tôi.
Hoàng Lân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét