Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

GIÓ.

















Những lát cắt đời chia nhỏ hồn tôi.

Góc này thương vay, nửa kia khóc muộn.

Chiều nay, gió thổi về từ muôn hướng.

Cuốn nỗi niềm riêng, bay vút tận trời.


Tôi nghiêng đời tôi, chiếc bóng nhỏ nhoi.

Buộc phải nghiêng bởi gió đời thổi mãi.

Những ngọn gió từ trùng xa, khắc khoải.

Thổi ngang đời, cho hồn mãi phiêu linh

Bóng ngả dưới chân, chiếc bóng lặng thinh

Tôi biết trong tôi, một mùa bão nổi.

Ngọn gió vô tri, biết đâu nguồn cội !

Gió bay, gió bay - rất đỗi vô tình.


                   HOA TRẦN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét