Mười mấy
năm rồi, thương nhớ huế
Vầng trăng
thơ dại đã bay xa
Ai đứng
bên cầu trông bóng xế
Hương
Giang trầm mặc những mùa qua
Đường phượng
rung, nắng tràn chiếc nón
Nghiêng nghiêng mười sáu mắt môi cười
Vang vang
tuổi mộng xoè năm ngón
Tay vẫy
chào nhau, gió rạng ngời
Huế của
tình ca, đêm đuối mộng
Nằm nghe
trăng vỡ tiếng vàng khô
Chuông
ngân dạ khúc trong sướng mỏng
Những chuyến
đò đưa, những đợi chờ
Giọng nói chìm
trong hương tóc rối
Mô tê, ri
rứa vấn nao lòng
Vẫn muốn
nhắn: chao ơi! Quá tội
Câu hò mái
đẫy, sóng mênh mông
Mười mấy
năm rồi, thương nhớ Huế
Đời đi
muôn nẻo, gió phôi pha
Gửi ai, ai
gửi sầu nhân thế
Đất khách
vời trông, lòng nở hoa…
Trần Hữu Hoàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét