Tháng
bảy rồi. Chào tháng bảy, tháng đầu của mùa thu, mùa lãng mạn nhất trong năm. Đã
không còn cái nắng gay gắt mùa hạ nóng bỏng thịt da, trên bầu trời lãng đãng
vài đám mây bềnh bồng, nắng nhạt mơ phai và gió nhẹ hây hây, lá vàng rụng đầy
đường . Buổi sáng se se hơi sương, buổi chiều mây xuống thấp trời buồn buồn hiu
hiu gió mát.
Tôi
thường dậy sớm, thói quen từ thời có con nhỏ đến
phúc nào hơn. Giữa biển bao la chân trời xa tít tắp, mình nhỏ bé như chiếc lá trôi trên đại dương . Mọi điều muộn phiền thả vào dòng nước, sóng cuốn về đâu nào biết chỉ biết lòng mình thanh thản kỳ lạ . Nằm ngửa ngước mắt nhìn trời xanh cùng những đám mây xám trắng lửng lơ trôi vô định, thỉnh thoảng có đàn chim sải cánh bay vút qua…
chừ không bỏ, và cũng vì tôi
yêu những sớm mai mặt trời còn ngái ngủ, mọi thứ buổi sáng đều mới mẻ, tinh
khiết. Thức giấc 4g30, trời còn mờ sương tôi một mình đạp xe
xuống biển, cảm
nhận hết không khí trong lành buổi sớm mai đem lại, vị mặn của biển, gió mát
làm tóc rối tung, chân trần trên cát mịn màng, đi trên cát thú vị biết bao.
Chân trời hồng dần dần rồi mặt trời vén tấm màn ló dạng, thứ ánh sáng đỏ rồi
hồng rồi vàng trên mặt biển xanh thẳm đẹp làm sao. Tập thể dục vài động tác rồi
nhảy ùm xuống làn nước trong vắt sáng mai bơi lội tự do, chẳng còn niềm hạnh
phúc nào hơn. Giữa biển bao la chân trời xa tít tắp, mình nhỏ bé như chiếc lá trôi trên đại dương . Mọi điều muộn phiền thả vào dòng nước, sóng cuốn về đâu nào biết chỉ biết lòng mình thanh thản kỳ lạ . Nằm ngửa ngước mắt nhìn trời xanh cùng những đám mây xám trắng lửng lơ trôi vô định, thỉnh thoảng có đàn chim sải cánh bay vút qua…
Trên
đường đạp xe về nhà , cả con đường ngập hoa điệp vàng, màu vàng của hoa của lá
báo hiệu mùa thu đã về . Mùa của tình yêu, mùa của các thi nhân tốn bao giấy
bút ca ngợi, mùa các họa sỹ ôm giá vẽ ghi lại những phút giây đẹp đẽ . Mùa của
tôi mơ mộng viễn vông . Những ước mơ không dám thổ lộ cùng ai, tôi nói cùng
hoa, cùng lá, cùng thiên nhiên thắm đượm màu vàng thương nhớ. Mùa thu ! Ôi mùa
thu .
“ Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức”(
LTL)
“Đây muà thu tới, mùa thu
tới.
Với áo mơ phai dệt lá
vàng.” (LTL)
.
Mùa thu còn là mùa của
những chia ly “ tháng bảy mưa ngâu” . Chuyện tình đẹp của Ngưu Lang Chức Nữ .
Yêu nhau mà chẳng gần nhau để hằng năm đến tháng bảy trời cho bắc cầu ô thước
gặp nhau một lần . Những người yêu nhau tổ chức đám cưới thường kiêng tháng bảy
là vậy .
Về thi ca quá chừng các
thi sĩ ca ngợi mùa thu . Cố nữ sĩ Xuân Quỳnh nhẹ nhàng tình cảm với : Thơ tình
cuối mùa thu .
…Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động lá
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như ngọn cây
Đã qua mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ…
Với nhà
thơ Nguyễn Phan Hách nói về mối tình đầu ngây thơ trong sáng với mùi hoa sữa
nồng nàn :
…Hôm ấy mùa thu anh vẫn
nhớ
Hoa sữa thơm ngây ngất
bên hồ
Tình yêu đầu mang hương
sắc mùa thu
Mùi hoa sữa trong áo em
và mái tóc…
Biết bao vầng thơ hay
lãng mạn tả cảnh thu, bên cạnh đó nhạc đã làm thăng hoa biết bao tâm hồn đang
yêu.
“Em có nghe mùa thu mưa
giăng lá đổ, em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương và em có nghe khi mùa thu
tới. Mang ái ân mang tình yêu tới. Em có nghe, nghe hồn thu nói. Mình yêu nhau
nhé”.
Trịnh Công Sơn, nhạc sỹ
tài hoa với ca khúc : Nhìn những mùa thu đi “ Nhìn những mùa thu đi em nghe sầu
lên trong nắng, và lá rụng ngoài song em nghe tên mình vào quên lãng. Nghe
tháng ngày chết trong thu vàng”
Nhạc sỹ Cung Tiến vui
tươi hơn trong điệu Valse khi lang
thang trên đường : “ Chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng . Có mùa thu về tơ vàng vương vương…. Chiều hôm nay trời nhiều mây vương. Có mùa thu vàng bao nhiêu là hương”
thang trên đường : “ Chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng . Có mùa thu về tơ vàng vương vương…. Chiều hôm nay trời nhiều mây vương. Có mùa thu vàng bao nhiêu là hương”
Ngô Thụy Miên với tâm
trạng thiếu vắng người yêu đã thở than : “ Chiều nay mình lang thang trên phố
dài, không có em ai chung bước dỗi nhau giận hờn. Không có em đường
xưa giăng mắc mây trôi. Chiều nao hai đứa chung đôi . Lặng nhìn mùa thu lá
rơi…”
Mùa thu với mưa rơi buồn
hiu hắt. Trong nỗi buồn nhân thế Đặng Thế Phong đã làm rung động bao trái tim
với : Giọt mưa thu. “ Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi. Trời lắng u buồn
mây hắt hiu ngừng trôi . Nghe gió thoảng mơ hồ trong mưa thu…”
Mùa thu đẹp nhưng buồn ,
mùa của tình yêu và cũng là mùa của chia ly để Phạm Duy nức nở trong nhạc phẩm
: Nước mắt mùa thu “ Nước mắt mùa thu khóc ai trong chiều. Hàng cây trút lá
nghĩa trang đìu hiu. Từng chiếc từng chiếc lệ khô vàng héo…”
Tiếc nuối một mối tình
hay tiếc nuối mùa lá vàng rơi ngập lối đi. Phạm Trọng Cầu đã sáng tác : Mùa thu
không trở lại với giai điệu trầm buồn : ‘ Em ra đi mùa thu, mùa thu không trở
lại. Lá úa khóc người đi, sương
mờ dâng lên mi . Em ra đi mùa thu. Mùa lá rơi
ngập ngừng . Đếm lá úa sầu lên . Bao giờ cho tôi quên”.
Mùa thu không chỉ dành
cho các cặp đang yêu để gửi gắm nhớ nhung yêu thương giận hờn . Hạnh phúc hay
chia ly . Mùa thu cũng là mùa tựu trường các cô cậu học sinh . Không ai quên
bài : Tôi đi học của nhà văn Thanh Tịnh. “Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai
đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng
dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên
tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có
sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học.”.
Bây giờ mới đầu tháng
bảy, chưa có mưa ngâu, chưa có
gió thu về . Trong không khí vẫn còn hơi nóng mùa hè oi ả , tiếng ve còn thưa thớt đâu đây . Căn phòng tôi nhìn ra con đường trước nhà vẫn nắng vàng rực rỡ , hoa vàng thôi nở rộ chỉ còn vài cành làm duyên cho màu nắng thêm vàng, lá rụng nhiều hơn . Những đêm về sáng trời bớt nóng gió nhẹ hình như đất trời đang chuyển mùa, mùa thu rồi nhẹ bước đến đây cùng tôi ru mình trong gió mát. Mùa thu để nỗi nhớ bồng bềnh về nơi xa lắc : Hà Nội, nơi có bốn mùa rõ rệt.
gió thu về . Trong không khí vẫn còn hơi nóng mùa hè oi ả , tiếng ve còn thưa thớt đâu đây . Căn phòng tôi nhìn ra con đường trước nhà vẫn nắng vàng rực rỡ , hoa vàng thôi nở rộ chỉ còn vài cành làm duyên cho màu nắng thêm vàng, lá rụng nhiều hơn . Những đêm về sáng trời bớt nóng gió nhẹ hình như đất trời đang chuyển mùa, mùa thu rồi nhẹ bước đến đây cùng tôi ru mình trong gió mát. Mùa thu để nỗi nhớ bồng bềnh về nơi xa lắc : Hà Nội, nơi có bốn mùa rõ rệt.
Khép
lại tản mạn mùa thu tôi chỉ muốn các bạn cùng tôi nghe nhạc phẩm : Nhớ mùa thu
Hà Nội của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn.
“Hà Nội mùa thu! Cây cơm
nguội vàng, cây bàng lá đỏ nằm kề bên nhau phố xưa nhà cổ mái ngói thâm nâu. Hà
Nội mùa thu - mùa thu Hà Nội. Mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió. Mùa cốm xanh về
thơm bàn tay nhỏ phố sữa vỉa hè thơm bước chân qua.
Hà Nội mùa Thu, đi giữa mọi người lòng như thầm
hỏi tôi đang nhớ ai! Sẽ có một ngày trời thu Hà Nội trả lời cho tôi! Sẽ có một
ngày từng con đường nhỏ trả lời cho tôi!
Hà Nội mùa thu - mùa thu Hà Nội! Nhớ đến một người để nhớ mọi người.”
Nhớ đến một người để nhớ
mọi người !
ĐN ngày không nắng
21/7/2014
HV
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét