Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

Tình học trò

ANH ! ngày xưa em đâu dám goi vây cho dù anh hoc trên em môt lớp . ANH không phải mối tình đầu của em vì khi anh lúng túng trao cho em tâp thơ có giấy mỏng màu xanh cùng những nét chữ mưc tím nắn nót , bên ngoài bìa có vẽ chiếc cầu thang với 2 người đứng 2 đầu xa lăc cùng dòng chữ " còn bao nhiêu bậc nữa hở thúy " thì khi ấy em đã có người yêu . Anh vẫn lăng lẽ bên em , mỗi buổi hoc đều đi ngang cửa sổ nới em ngồi hoc và để lai môt gói ô mai, vị mặn ây bây giờ em vẫn còn cảm giác quấn quít nơi đầu lưỡi. Em vẫn đi qua những năm tháng hồn nhiên với mỗi ngày thấm vị mặn của ô mai như thế mà không hề biết anh đau khổ . Đến năm 75 anh ra đi , bấy giờ em đang hoc sư pham ở QUI NHƠN, về thăm nhà em thấy anh để lai trên bàn học em bài hát " nghìn trùng xa cách" và câu hát " đường dài hanh phúc cầu chúc cho người "em bâng khuâng "... thế là anh đã ra đi . Mang máng môt sư trống vắng và mất mát tràn ngâp trong em . Dòng đời vẫn trôi ... em đã làm dâu nhà người , 20 năm sau găp lai nhau anh ngỡ ngàng và tiếc môt điều " nếu biết em và người ấy chia tay anh đã bắt cóc em và bỏ vào bao để mang theo rồi " Anh về ,ta găp lai nhau khi em đang trên bục giảng . tình cờ chiếc áo dài trắng hôm ấy làm cho cả anh và em đều bối rối xúc động . Lại áo dài trắng thuở tìm em , lại chiếc sơ mi xanh da trời ngày ấy em rất thích , em đã nhân ra anh trong rừng áo trắng hoc trò và cũng vì vây anh thích măc áo xanh đến đô bi kỷ luât vì phá vỡ nôi qui nhà trường , em bỗng bât cười vì nhớ đến điều ấy , 2O NĂM XA CÁCH , ta lai cùng nhau dạo núi Trà Kiệu " Hát tăng em mối tình đầu/ Chiều rơi rất châm nỗi sầu về xa/Vàng thu phai môt sắc hoa /Giờ đây tóc cũng phai nhòa rồi em , TRÀ KIÊU ơi làm sao quên. Mắt xa vắng gió thu rền bên sông /hai mươi năm sóng trong lòng / phương xa vong tiếng thu không bên trời ". Rồi anh lai ra đi 'câu từ biêt không lời sao quá tôi / Đóa HOÀNG LAN vẫn nở giữa thu không '
Những kỷ niêm của môt thời trong veo ấy cùng sư găp gỡ tình cờ đã kết nên những vần thơ khát cháy yêu thương " vẫn là viễn mông " đã có dip chào đời đánh dấu môt đời người . môt đời sông tuyêt đep cám ơn anh dù cách xa cả nữa vòng trái đất , dù non nữa thể kỷ không còn thấy nhau , anh vẫn đấu đáu nhớ về môt mái trường , môt dòng sông , môt tình yêu tuổi thơ trong trẻo để mong ngóng ngày găp lai dù chỉ là VIỄN MÔNG " KHI về lai găp người trong quán nhỏ / mùa thu xưa vẫn vây nắng hoe vàng/ nhưng đôi mắt bỗn chìm trong tiếng thở / nhắc nhau ngày viễn mông đã sang trang ./ là viễn mông người vẫn là viễn mông / tình trao nhau chút đắng của hiên đời "ANH bao năm rồi vẫn vây , tình yêu đầy sư hy sinh cao cả , em đã măc nơ anh " em ngồi hóa đá thành thơ / trả anh cái nơ anh chờ lúc yêu" anh nhé
Cám ơn cuôc đời cho tôi có dip hanh ngô , cám ơn ban bè VÀ MÁI TRƯỜNG BỒ ĐỀ dấu yêu và con đường QUANG TRUNG rơp bóng đã lưu dấu tuổi thơ tôi với môt tình cảm đầu đời đáng yêu.

Phạm Ngọc Thuý - Thuý Tím





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét