Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

MỪNG SINH NHẬT THÁNG 10


Tháng 10, tháng cuối thu đầu đông, tháng của mưa nắng bất thường giống như cuộc đời chúng ta vui buồn khổ đau hay hạnh phúc lúc nào cũng đan xen nhau . Tháng 10 tháng của nhiều sự kiện , tuần trước chúng ta vừa tiễn biệt thầy Ngọc, bạn Thương về cõi vĩnh hằng và cũng trong tháng 10 này chúng ta tổ chức mừng sự chào đời của các anh chị : Đình Cừ, Văn Phong, Thiện Hùng, chị Nguyên , chị Mai Chi các bạn Hoàng Lân, Thu Bảy, Ngọc Hường . 
Sáng chủ nhật trời mưa, cơn mưa làm dịu đất trời những ngày qua nắng nóng, cơn mưa
như lời chào thân thương đến với tất cả những người không quản đường xa , không ngại mưa gió đến 63 Lê Hồng Phong dự buổi sinh nhật tập thể đông vui này.
Không dễ gì ở cái tuổi không còn trẻ, trên dưới 60 mà còn tụ tập quây quần bên nhau hát hò nhảy múa như thời còn cắp sách . Không phân biệt niên khóa lớn, nhỏ anh chị và các bạn nhiệt tình tham gia các trò chơi được MC hướng dẫn , tiếng cười dòn tan hòa cùng tiếng mưa rơi tạo thành một âm thanh hỗn độn nhưng tràn ngập niềm vui . Chỉ có một cây ghita anh Văn Khoa nhạc sỹ cũng là ca sỹ phục vụ các giọng ca ngọt ngào sâu lắng của Lựu, Kim Anh, chị Bê Hoa, chị Mùi, em Hà Thái, giọng nam có anh Khánh, anh Viết, anh Hiệp, anh Thuyên, anh Khoa… Ôi quá nhiều không nhớ hết. Các trò chơi trẻ con “ Nắm lấy cái tai, nắm lấy cái mình…Kìa sao bé không lắc…” rồi bắn tên , tên chi, tên chi… Người nào chậm bị phạt : Nắm hai lỗ tai nhảy lò cò quanh bàn , múa , hát…Cười tẹt
ga luôn .Có quá nhiều người bị phạt để cho những tràng cười không dứt..
Trên bàn tiệc giản đơn mấy món ẩm thực chay : Hạt hướng dương, ổi, lòn bon, bánh, cà phê ,nước lọc và rất nhiều hoa. Tất cả chúng tôi ngồi quanh nhau chuyện trò thân mật, hát, kể chuyện, chơi trò chơi, không âm ly, không micro , chỉ là âm thanh mộc, chúng tôi nghe tiếng lòng của nhau không cần trợ giúp khuếch âm . Nhiều người sẽ rất ngạc nhiên sao mấy ông bà nội ngoại này vô tư thế khi tóc trên đầu ai cũng muối tiêu mà cứ hồn nhiên như con trẻ ? Có gì đâu chúng tôi yêu cuộc sống, chúng tôi trân quý tình bạn, chúng tôi ngộ rất nhiều điều từ cuộc tiễn đưa từng người, từng người thân yêu về cát bụi . Vừa mới đây thôi đã nhắm mắt xuôi tay đã không còn đùa vui được nữa. Chúng tôi còn ngồi lại cùng nhau sao không cười với nhau? Sao không kết dây thân ái? 
Buổi tiệc nào rồi cũng tàn, 10h chúng tôi ra về khi đã cùng nhau hát vang “ Nối vòng tay lớn và Dây thân ái”
Một buổi sáng không bao giờ quên.


Viết nhân ngày mừng SN các anh chị và các bạn
Chủ Nhật 12/10/2014
HV





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét