Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

Ngủ yên Thương ơi!

03.10.2014
              Chuông điện thoại trên phòng ngủ reo vang khi tôi ở dưới bếp, vội vàng bỏ rổ rau rửa dở chạy lên .Giọng của Lựu đầu dây : Mi biết tin chưa ? Thương mất rồi . Thương mất rồi . Ba chữ thật ngắn mà chứa biết bao nỗi buồn ly biệt .
              Hôm chủ nhật tôi cùng nhóm bạn đến thăm Thương trao món quà của NT ( bạn của Công Nguyễn) từ bên kia bờ đại dương gửi về .Thương còn tươi cười cám ơn, rồi bỏ tiền vào túi
áo, chúng tôi còn đùa vui :Thương để dành khi mô khỏi bệnh dẫn tụi ni khao nhé . Hết thật rồi Thương ơi! Chẳng còn ai nhìn thấy dáng Thương tất bật với cái máy ảnh trước ngực bảo người ni người kia sắp hàng làm dáng cho Thương chụp hình nữa, cũng chẳng còn ai để mọi người trêu : Thương ơi, mình rảnh nè . Chừ thì Thương RẢNH thật rồi, vô cùng rảnh rỗi để thong dong về nơi mà cuối cùng một đời người ai cũng phải về : Nằm thật ngoan dưới lòng đất lạnh.
            Một đời người là bao lâu ? cõi ta bà chìm nổi bao buồn vui, khổ đau hạnh phúc, những cuộc tình vụng trộm, những lỗi lầm lớn nhỏ, biết bao kỷ niệm thời học trò quậy phá và những tháng năm về chiều quây quần bên gia đình cũng những tình thân bạn bè thời cắp sách đã động viên an ủi Thương những ngày nằm một chỗ .Thương ơi thôi hết thật rồi Trả hết cho mây trôi ,cho gió thổi .Thả hết về trời Thương nhé.
                 Tiễn đưa bạn bằng chút tình thân này thôi , nước mắt và cả nụ cười lần cuối .

Ngủ yên bên lá cỏ chiều
Quên cây bóng xế quên triều biển ru

Duỗi thân thể muối sương mù
Dung nhan sầu khổ bây giờ bỏ đi

Niềm chung với nỗi riêng gì
Linh hồn xiêm mỏng không vì mây bay
( BG )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét